
740. TIẾC NUỐI
Thả dài kỷ niệm giữa mây trời
Thương nhớ ơ hờ chút nghĩa rơi
Ngát ngút nhớ mong vùng tóc rối
Chênh chao mộng ước góc tim đời
Cháy vàng mộng mị hờn mây gió
Đốt tím hương nồng tiếc cạn vơi
Nhân ảnh chiều nay đòi kỷ niệm
Người đi phai mất thuở giao lời
HANSY
Thu Kỷ Niệm
Ngày thu nhuộm sắc cả bầu trời
Chiếc lá ươm vàng lác đác rơi
Gợi nhớ bờ vai đầy sức sống
Hằng mong suối tóc ngát hương đời
Đồi mơ tiếng gió hoài khôn dứt
Biển hẹn câu thề mãi khó vơi
Chốn cũ người xưa giờ vắng bóng
Tên ai gọi khẽ đến khan lời
Vancali
HƯƠNG QUÊ
Gió ngẩn ngơ say ánh nắng trời
Con đường nhuộm xác lá vàng rơi
Vườn xưa vẫn dịu dàng hương đất
Lối cũ còn thon thả dáng đời
Lữ khách mơ màng lê bước mỏi
Quê nhà rạo rực nỗi buồn vơi
Chồi xanh lá nõn hoài ươm nụ
Hạnh phúc tràn dâng hóa nghẹn lời
Duyen An
MỘNG TƯỞNG
Vàng trăng lơ lửng giữa mây trời
Tỏa xuống nhân gian chút vọng rơi
Xao xuyến hỏi lòng nơi ghé mộng
Bâng khuâng nhủ dạ chốn neo đời
Tìm hoài mấy nả tâm hoang hoải
Ngóng mãi bao phen trí cạn vơi
Sấp ngữa thế gian nhiều ngõ lối
Xót xa chẳng kịp thốt nên lời
HANSY
