709. MỘT TIẾNG L̉NG
Thế sự phù du sắc hóa không
Ta bà huyễn ảo khó nh́n trông
Một thân ch́m nổi ḍng sông đục
Đôi ngă hên xui sợi chỉ hồng
Phiêu bạt đă quen đời lữ khách
Giang hồ cam nhận kiếp lưu vong
Ngh́n ly uống cạn cùng tri kỷ
Cộng hưởng đôi tim một tiếng ḷng.
Lá chờ rơi
NGẪM BUỒN
Cuối cùng ngẫm lại cũng là không
Thực mộng giữa đời trố mắt trông
Sự nghiệp lửng lơ như ảo thuật
Công danh thắt mở tựa mây hồng
Sùng gan giành giật lao tâm trí
Ná thở đua tranh rước bại vong
Tri kỷ kiếp này sao mà hiếm
Chẳng ai để ngỏ chút tâm ḷng
HANSY