696. DƠI BÓNG
Dơi ánh sao khuya tận cuối trời
Dặn ḍ thôi hẵng để sầu vơi
Canh khuya bấc lụi tàn hương phấn
Chăn gối đơn t́nh giả cuộc chơi
Vui gượng bên đời neo dạ lạnh
Vờ ngơ giữa thế giấu ḷng rơi
Người đi hun hút đường tin nhạn
Dơi ánh sao khuya tận cuối trời
HANSY
BUỒN TRÔNG
Buồn trông thâm thẳm ánh sao trời
Ḷng nhớ thương hoài khó thể vơi
Những lúc cầm tay cùng dạo phố
Bao lần sánh bước để đi chơi
Trao lời gắn bó em từ chối
Trọn giữ thuỷ chung tớ lệ rơi
Thôi thế từ nay ḿnh cách biệt
Buồn trông thâm thẳm ánh sao trời
.....LEHONG.....
THAO THỨC
Lẻ loi ta đứng giữa đất trời
Ao uớc tim ḷng được chút vơi
T́nh vỡ ai mà không lụy xót
Duyên tan nào thể gọi là chơi
Ngóng xa chốn ấy vàng cơn nhớ
Ngoái lại đường xưa tím mắt rơi
Nào thuở yêu thương nhiều gắn bó
Lẻ loi ta đứng giữa đất trời
HANSY