865. MỘNG ẢO
Sợi vàng lóng lánh tựa tơ trời
Đan kín ngỏ hồn réo vọng khơi
Bát ngát niềm thương dày mộng ảo
Mênh mông nỗi nhớ kín tim đời
Thề trăng ngày ấy dường sâu nặng
Giông gió hôm nao bỗng nhạt vơi
Vẫn biết chỉ là mơ giữa cơi
Mà sao ước măi thuở giao lời
HANSY