
600. NHỚ BẠN
Xa cách nhau chừng đă khá lâu
Nay buồn chợt hỏi bạn tôi đâu*
Làng thơ Bến Nghé luôn c̣n dấu
Băi cát Hàm Tân vẫn đậm màu
Thương lúc sớt chia cơn hoạn nạn
Nhớ hồi suy luận lẽ nông sâu
Cường quyền không để thay công lư
Vẫn đứng sau lưng kẻ cứng đầu.
Lá chờ rơi
* thương nhớ cố nhà thơ Châu Anh
NHỚ BẠN PHƯƠNG XA
Chia tay từ đó cũng là lâu
Không biết bạn giờ đang ở đâu
Nhớ măi t́nh xưa luôn đượm đắm
Thương hoài nghĩa ấy chẳng phai màu
Câu thơ nghĩa khí ngâm lời lớn
Chén rượu ân t́nh tạo mộng sâu
Bằng hữu chi giao đành cách biệt
Ngoái về kỷ niệm buổi ban đầu
HANSY
ĐƯỢC BAO LÂU
Đời người trăm tuổi được bao lâu
Nhọc sức trèo cao để tới đâu ?
Nhắm mắt nhục thân ba thước đất
Buông tay trần thế vẫn muôn màu
T́nh duyên mấy thuở bền son sắt
Sự nghiệp bao giờ đủ cạn sâu
Sao chẳng xuôi chèo cho mát mái
Hay chi cứng cổ để đau đầu.
Lá chờ rơi
HƯ DANH CƠI TẠM
Kiếp sống giữa đời nào được lâu
Bôn ba cho lắm chẳng vào đâu
Hư danh bả độc say như thuốc
Vàng bạc mồi hư họa đủ màu
T́nh ái lăng nhăng xem nghĩa nặng
Ngôn từ rỗng tuếch ngỡ thâm sâu
Buông tay trắng phếu toàn thân thể
Lo nghĩ bon chen tổ nặng đầu
HANSY
