588. TRĂNG DỖI
Một ḿnh lơ lửng giữa trời này
Ngơ ngác ngoái nh́n gió tuyết bay
Lúc tỏ khoe ḿnh cung nguyệt điện
Khi mờ mất hút nhụy tâm đài
Thi nhân ngóng vọng chênh chao sóng
Thi sỹ đong mời nghiêng ngả say
Cao vợi mà đời đơn chiếc bóng
Chạnh ḷng chi khác cỏ đùa lay
HANSY
NGUYỆT & CUỘI
Hỏi dạ chị Hắng có chuyển lay ?
Khi mà chú Cuội lỡ men say
Trêu hoa hắn mở lời nham nhở
Ghẹo Nguyệt chị buông tiếng thở dài
Đêm tối ba mươi vui trốn kiếm
Trăng rằm mười sáu thích d́u bay
Bao người biết được t́nh duyên ấy
Ngọc Đế bỏ qua cái chuyện nầy ?
......LEHONG......
ĐÊM CÔ T̀NH
Gió khuya hiu hắt dạ buồn lay
Nhấp chén giữa đời ta ước say
Trăng khuyết ư chừng niềm quạnh quẽ
Sao thưa có thấu nỗi đau dài
Một ḿnh tẻ lạnh niềm mơ ảo
Thân chiếc cô t́nh nỗi nhớ bay
Đêm vắng sầu tràn bên gối mộng
Người ơi ngoái lại lữ khách này
HANSY