579. NHÂN THẾ
Bạn vẽ bức tranh thật tuyệt vời
Mà sao tôi vẫn thấy chơi vơi!
T́nh sâu thăm thẳm e c̣n dấu
Nghĩa nặng mênh mông đâu dám khơi.
Quần áo hơi dơ ta liệu giặt
Dép giầy c̣n ám ḿnh chưa phơi.
Trắng, trong, tươi, rạng như u tối
Nâu, tím, đỏ, xanh lại sáng ngời.
trần như chuyên
T̀NH ĐỜI
T́nh cảm đôi lúc thật xa vời
Mới đó thay ḷng đă rớt vơi
Chú chú anh anh thương ở miệng
Mày mày tớ tớ xấu bày phơi
C̣n vui ào ạt bao tṛ tếu
Trở mặt vênh vênh kiểu thọc khơi
Ngán ngẫm t́nh đời sao bạc bẽo
C̣n đâu bắng hữu nghĩa luôn ngời
HANSY