727. THAO THỨC
Mộng t́nh rồi cũng đă dần xa
Đơn chiếc canh trường chỉ có ta
Kỷ niệm ngày nao như nắng nhạt
Hẹn thề đâu nữa thuở trăng ngà
Làn môi dậy sóng luôn c̣n đó
Ánh mắt ru tim măi chẳng nḥa
Đă biết người đi là tống biệt
Mà sao ḷng cứ dậy sầu ca
HANSY