550. L̉NG XUÂN
Ḷng xuân phơi phới ngát hương bay
Tung cánh xuân nồng giữa nước mây
Gió mát xuân thầm mơ hạ đẹp
Trăng thanh đông hẹn cuộc xuân say
Taytiên hạ giới xuân khúc lượn
Chén mộng xuân trời ư ngát lay
Mùa xuân hương phấn ngời lên mắt
Khẽ hỏi trong ḷng mấy xuân ngây
HANSY
TIẾC XUÂN
Chưa thấy Xuân mà chim Én bay
Người xưa đâu ! Măi khuất ngàn mây
Ngày cay đắng trải ḷng mong đợi
Đêm nhớ thương đầy giấc mộng say
Đă lỡ ươm tơ, đừng để rối
Giữ tṛn hẹn ước chẳng lung lay
Trăm năm t́nh chẳng cùng chung lối
Bận bịu làm ǵ những ngất ngây.
SƠN PHƯƠNG
MÙA XƯA
Lưng trời bóng nhạn lửng lờ bay
Cành liễu phất phơ trước gió mây
Hoa thắm nghiêng khoe mơ bướm lượn
Cỏ xanh đỏng đảnh mộng t́nh say
Trăng đùa mặt nước lung linh rạng
Người cợt tầng không sóng sánh lay
Chút ngoái t́m về hương ngát cội
Mùa xưa vang vọng giữa ḷng ngây
HANSY