CẤP CỨU
Tính ra thời gian về Việt nam chữa trị bệnh đến nay đã hơn bốn năm rưởi, tuy nhiên về việc ăn uống mình không cảm thấy ngon.
Thịt cá, trái cây mình lại không ưa thích.
Bữa ăn thường xuyên thường là nửa gối mì gói trọn với cơm hay là những lúc ăn cháo với đường cát, uống nước cũng rất hạn chế
Mấy lúc sau nầy mình cảm thấy mệt mỏi và giấc ngủ đến một cách khó khăn,
thường xuyên dùng thuốc ngủ, nhưng lúc về Việt nam chơi lại bỏ quên thuốc ở trên quê vợ. Khi về Mỹ tho mới nhờ đứa em vợ đem xuống dùm nhưng chàng ta lại lấy nhầm thuốc khác mà mình có sẵn rồi. Do đó mất ngủ liên tục hai ngày và nhờ thế mình quyết định không dùng thuốc nữa
Bắt đầu đến giai đoạn tiểu tiện khó khăn và bụng bắt đầu lớn trở lại, nước da trở nên đen xậm. Đến bác sĩ gia đình khai rõ triệu chứng thì ông khuyên mình phải trở lại bện viện Mount Sinai để chờ đợi thay gan , ông bảo rằng mình đã bỏ bênh viện hai năm, tuy nhiên vì đã đăng ký thì bây giờ nhờ họ lên danh sách lại
Lần nầy mình không trở về Việt nam trị bệnh nữa cũng vì những lý do : Trong thời gian ở Mỹ mình đã mang theo thuốc ở Việt nam để tiếp tục uống nhưng bệnh vẫn tái phát. Thứ hai là những người ở Việt nam bị bệnh đã chữa trị lành nhưng tất cả đều qua đời khoảng thời gian không quá 5 năm dù họ lắm bạc nhiều tiền và chạy thêm nhiều thầy khác
Do đó mình nghĩ bây giờ trở về cũng vô ích mà thôi, mình lại thay đổi thuốc bằng cách mua thuốc quảng cáo trên báo chí nhưng bệnh không hề thuyên giảm chút nào. Mình nghĩ là hết phương cứu chữa chỉ còn tùy vào may mắn. Hơn nữa chết ở Mỹ còn có vợ, con còn ở Việt nam chỉ còn cách cháu thì về đó làm gì !
Bệnh mỗi ngày một nặng hơn, đến bênh viện Mount Sinai cũng chỉ là lấy máu thử nghiệm và họ phát hiện thêm là hai trái thận của mình đã suy yếu nghiệm trọng cần phải thay và đề nghị mình nên đăng ký. Thì thôi đến non nước nầy thì họ nói gì thì đành nghe nấy
Thời gian sau càng tồi tệ hơn khi ra ngoài chỉ đi khoảng 50 mét là phải ngừng lại nghỉ vì mệt và khó thở. Cho đến một hôm đang nằm nhà thì mình cảm thấy đầu óc cháng váng và không thể thở được. Con mình phải gọi cấp cứu đến. Nhân viên tải thương bảo là không thuận tiện chở mình đến bệnh viện Mount Sinai theo yêu cầu vì khoảng đường hơi xa và có thể bị trở ngại giao thông sẽ không kịp thời gian cứu chữa nên họ chuyển đến bệnh viện Montefiovre cho tiện hơn.
Sau nầy con mình nói là khi nhập viện khoảng vài phút là hơi thở mình đã đứt, Bác sĩ phải khẩn cấp dùng biện pháp thông tịm Khi tỉnh dậy thì mình thấy ở hai đùi, hai tay và một bên hang cua ở bả vai đều có đường truyền thuốc.
Thời gian nầy toàn bộ sinh hoạt của mình đều ở trên giường ngay việc tắm rữa, vệ sinh đều tại chổ do y tá phụ trách
Da thịt ở phần bụng, đùi đều trở nên đen kịch như bị phỏng cháy. Sau nửa tháng nằm tại đây thì bệnh viện lại chuyển đến bệnh viện Mount Sinai để tiếp tục trị liệu
Vẫn là ăn uống, vệ sinh trên giường lại thêm phần tinh hoàn bị sưng tấy lên. Nơi nầy tiếp tục trị liệu và nửa tháng sau họ cho xuất viện, nhưng đi đứng khó khăn vì phần sưng chưa trở lại bình thường
Nặng nhọc phần đi đứng và khó thở vì bụng quá căng, dùng tay ấn vào thì da bụng cứng như chứa đá trong đó, và hôm tái khám bác sĩ chấp nhận cho được rút nước trong bụng
Số lượng nước rút ra lần đầu và khoảng gần 3 gallon tức là khoảng mười lít nược Khi rút xong thấy dễ chịu hơn nhưng độ khoảng hai mươi ngày thì bụng trở lại trạng thái cũ, rồi lại phải rút nước nữa
Hi vọng của mình đều tiêu tan khi trong người hai bộ phận chánh yếu là gan và thận đã bị hư hại nặng nề
........LEHONG........
|