Tiếng đập bàn,tiếng chửi rủa ầm ĩ khiến cho học sinh các lớp túa ra xem,bất chấp sự có mặt của thầy cô đứng lớp.Bèo tôi cũng đành..."pó tay chấm com" với đám tiểu yêu,xem ra học tṛ thích nghe chửi lộn hơn là thích học...
Các Giáo viên đồng loạt bước ra trước cửa lớp,đồng loạt hỏi nhau"chuyện ǵ vậy?"Tôi bước sang lớp đang xảy ra sự cố,chưa kịp hỏi chuyện ǵ th́ đă bị một bàn tay hộ pháp nặng chịt níu kéo suưt làm bung cả dạt nút áo dài,giọng của một người đàn bà sặc mùi "xă hội đen" rít lên chát chúa: "cô đi với tui,đi,cô chủ nhiệm mà cô để cho học tṛ của cô đánh con tui ra cơ giang như vậy đó hả?bây giờ tui đánh lại cô nè coi cô có biết đau hay không?".Tôi choáng thật vội đưa tay giữ nếp áo dài c̣n tay kia bị bà ta níu chặt,tôi cảm thấy một sự tức giận dâng tràn đến nghẹn giọng,tụi học tṛ nhao nhao:" hổng phải cô chủ nhiệm đâu,hổng phải là cô chủ nhiệm đâu".
Nghe được đám học tṛ lao nhao nói vậy,ngừơi đàn bà hung dữ kia mới buông tay tôi và quay ngoắt vào trong lớp học sừng sộ đám học tṛ đến lạc giọng:"tụi bay chỉ nó cho tao,nó đâu?Đ.M,tao nói cho cả lũ tụi bay biết,đứa nào đụng đến sợi lông của con tao th́ tao đốt nhà tui bay,tao đánh chết mẹ tụi bay...."Cả đám học tṛ ngồi im thin thít,bên ngoài,học tṛ các lớp khác vây kín cửa càng làm cho không khí ngột ngạt nặng nề,"bữa tiệc chửi rủa tục tằn không ngớt làm cho không gian trở nên hỗn độn.Nén giận,tôi ôn tồn mời bà ta cùng với ban bệ của ḿnh lên pḥng BGH giải quyết,nhưng lời của tôi không át được những tiếng chửi,tiếng vỗ bàn thị uy của mụ đàn bà,lúc này đă có mặt Tổng Phụ Trách Đội và các đồng nghiệp,tất cả đều phải gồng ḿnh chịu trận sự giận dữ kinh hoàng của mụ đàn bà hung dữ,không ai nói được tiếng nào v́ không ai lớn giọng hơn mụ ta,tôi lên tiếng mời đến lần thứ năm hay thứ sáu ǵ đó th́ bà ta chịu bước ra,đám học tṛ dạt ra tránh lối cho mụ,những tràng chửi rủa vẫn tuôn theo bước chân của mụ lên pḥng BGH.
Tôi trấn an học sinh,các thầy cô kêu gọi học tṛ của ḿnh trở về lớp.Hóa ra có một vụ đánh nhau chiều hôm qua,một đứa bị bạn đánh rách môi khâu 3 mũi,nên hôm nay cả nhà thằng bé đó kéo đến "xử"cái đứa đă gây thương tích cho con bà.Học tṛ nhao nhao:"cô ơi!cái ông mặc áo thun màu cam với ông mặc sơ mi trắng là giang hồ đấy cô,bà ấy nói cho giang hồ vô chém chết tụi con rồi bả gọi điện cho mấy người đó,tay chân mấy ông đó xăm tùm lum thấy ghê lắm cô!".Tôi hỏi lớp trưởng về sự việc hôm qua,cô bé rụt rè xác nhận có vụ đánh nhau nhưng nhà trường đă xử lư kỷ luật,hôm nay đứa đánh bạn cũng nghỉ học,Vậy mà người đàn bà kia vào lớp gào thét làm cho mấy chục đứa học tṛ khiếp đảm.
Sự vụ được đưa về bên công an giải quyết.
Đồng nghiệp trêu"Tiếc quá không th́ cô T có áo dài mới để mặc rồi!".Một cô giáo lớn tuổi lắc đầu ngán ngẩm:"Mày thấy không?hỏi làm sao tao đi dạy mà cứ kêu chán nản,cái ǵ cũng đổ lên đầu ḿnh,học tṛ đánh nhau phụ huynh vào chửi ḿnh như...con hổng đẻ,vậy mà nó hư ḿnh khẽ tay nó một cái là biết liền,toàn là các "cậu trời" làm sau mà dạy được?hở ra tí là đổ thừa cho giáo dục,mà ngay bản thân cha mẹ "hàng tôm hàng cá" như vậy th́ có giáo dục con họ được không?Tao nản lắm rồi,hết tinh thần giảng dạy rồi,giờ mà cho tao về hưu non tao đi liền..."
Một khoảng lặng yên...chúng tôi mỗi người một suy nghĩ...nhưng chắc chắn một điều trong ḷng ai cũng ít nhiều đều có sự ngậm ngùi,chua xót...
Lần sửa cuối bởi hoabeodai; 25-04-12 lúc 01:45 PM
|