488. NHỚ T̀NH
Đêm dài thao thức chỉ ḿnh ta
Mắt ráo mà sao dạ lệ nḥa
Chấp chới phương nào mơ kỷ niệm
Lặng lờ góc cũ mộng giao ḥa
Thầm thương tri kỷ dàu câu hát
Lén nhớ tri âm xót điệu ca
Cuối nẻo trăng ngà thân gió cát
Là đà sương trắng ướp nương nhà
HANSY
QUÊN T̀NH
Thao thức đêm dài em với ta
V́ sao ai khóc để mi nhoà ?
Ngày xưa hai đứa không hờn giận
Hiện tại nàng tôi lại bất hoà
Gặp gỡ buổi đầu nhờ tiếng hát
Thương nhau ngày ấy bởi lời ca
Ngờ đâu nghịch cảnh xui đôi ngă
Hải ngoại quên đi kẻ ở nhà
.....LEHONG.....
LỖI T̀NH
Lỗi t́nh c̣n lại chỉ ḿnh ta
Năm tháng qua đi lệ vẫn nḥa
Em nỡ bội thề sang ngơ khác
Ta nào quên hứa để an ḥa
Vườn xưa cạnh suối đâu lời mật
Dấu cũ bên thềm vẳng tiếng ca
Giấc mộng ngàn năm đành lở dở
Gặm buồn thui thủi ở quê nhà
HANSY