Chủ đề: Phút b́nh yên
Xem bài viết riêng lẻ
  #47  
Cũ 20-04-12, 02:05 PM
hoabeodai hoabeodai đang ẩn
Member
 
Tham gia ngày: Oct 2011
Bài gửi: 1.191
Thanks: 9.477
Thanked 4.572 Times in 1.144 Posts
Mặc định

Sáng sớm.
Tiếng trống tùng tùng tùng vang lên mănh liệt,nặng nề...Chị dở tay cho đàn gà ăn vội ngẩng lên nghe ngóng:"Ai vậy cà? hổng lẻ bà sáu "đi" rồi sao?"
Vứt thêm nắm thóc cho gà mẹ,chị bươn bả sang nhà bà mợ,dăm phút đă quay về với thông tin chính xác: thằng bé con chị Nguyên đă chết.
Thằng bé ấy,bị bệnh ung thư máu,mỗi tháng đều phải đi tiếp máu khiến cho chị Nguyên v́ nuôi con mà khánh kiệt.May nhờ có người bà con ở nước ngoài đoái thương,tài trợ tiền điều trị hằng tháng nên thằng bé mới kéo dài được cuộc sống.Dù vậy,nó vẫn không thể vượt qua cửa tử khi vừa tṛn 11 tuổi.Tôi nao ḷng chợt nhớ lại lần gặp nó trong đám giỗ nhà ngoại tôi,thằng bé xanh rớt,gầy g̣,lại phải vác cái bụng to như bụng bà chửa,tay chân nổi gân xanh,hơi thở nặng nề khó nhọc...vậy nhưng lại rất hiền ngoan và thông minh,một tiếng cũng dạ thưa lễ phép,tôi hỏi:"con có đau lắm không?",thằng bé gật đầu rớm nước mắt:"dạ con đau,nhưng con không muốn chết".Tôi cầm bàn tay gầy guộc yếu ớt bảo:"Vậy con phải cố gắng lên,đừng sợ ǵ cả,mẹ con thương con lắm,d́ cũng thương con nữa".Nó cúi mặt vừa thở vừa nói:"chắc con không gặp được ba con quá d́ ơi,con nhớ ba mà ba hông nhớ con..." Ngay lúc đó,chị Nguyên ôm lấy nó....
Giờ thằng bé đă chết,cả xóm ai cũng tiếc thương,càng tiếc thương đứa trẻ bao nhiêu th́ lại càng giận người cha vô tâm bấy nhiêu.Người đàn ông bạc bẽo,khi biết con ḿnh mang chứng bệnh nan y,đă quay lưng bỏ mặc hai mẹ con,đến khi nghe vợ khoe có người tài trợ tiền chữa bệnh cho con th́ vội vàng "xách đít quay về" mong hưởng lộc ké phần của con.Anh ta chỉ có mỗi việc là sáng cafe,chiều đi tán gái,tối về bắt nạt vợ con.Hậu quả từ những lần chè chén gái gú là đâm chết người,án 20 năm.
Chị vợ lại miệt mài với những thúng cá bám chợ kiếm tiền nuôi con và thăm nuôi chồng,ở trong trại anh ta lại...có cảm t́nh với một nữ tù,vợ vào thăm nuôi anh ta cứ nằng nặc đ̣i vợ mua... quần áo lót phụ nữ,chị vợ ngạc nhiên hỏi th́ anh ta bảo..để trả ơn nữ quản giáo.Chị vợ nghe lời mua cho một đống nào quần nào áo mang vào cho chồng...trả ơn.Tội nghiệp chị Nguyên,cả đời lam lũ,đến những "phụ kiện" thiết yếu của phụ nữ chị cũng không dám mua loại tốt loại đẹp mà chỉ dám dành cho ḿnh thứ hàng "dạt".Thế mà để chồng "trả ơn",chị đă bỏ ra hơn triệu mua mấy cái "chíp" mà có nằm mơ chị cũng không dám mơ ḿnh được sở hữu.Được một lần,anh ta lại eo sèo đ̣i vợ mua "chíp" lần hai.Cô vợ hy vọng tràn trề chồng sẽ được chiếu cố tha sớm.Nào ngờ,bà bán hàng sau khi hỏi han đă nhiều chuyện phá tan cái hy vọng của chị Nguyên,bởi con trai của bà ấy làm quản giáo ở trại ông chồng chị.Nhờ bà này,chị Nguyên không khó khăn biết được chân tướng của đức lang quân,vào tù mà vẫn ...đa t́nh,hóa ra chị đă hồ hởi mua quần mua áo cho..người t́nh của chồng ḿnh.Chi Nguyên cay cú,chỉ biết than thở với thằng bé 11 tuổi đang ốm thập tử nhất sinh.Lư ra nó phải là người được động viên an ủi lại trở thành người an ủi động viên mẹ nó.Một đứa trẻ sắp chết vẫn một ḷng thương nhớ người cha tội lỗi,vẫn đau đáu mong ngóng cha trở về để ấm lên t́nh phụ tử.Vậy mà...
Nh́n h́nh hài bé nhỏ tím tái được quấn nhiều lớp vải xô,tôi không cầm được nước mắt,tự hỏi v́ sao con trẻ lại vị tha,ngập tràn yêu thương chân thành như vậy trong khi người lớn lại dối gian,xảo trá,lọc lừa đến vậy?Hóa ra con trẻ thánh thiện,từ tâm hơn người lớn rất nhiều....Đau xót...

Lần sửa cuối bởi hoabeodai; 20-04-12 lúc 02:09 PM
Trả lời với trích dẫn
The Following 8 Users Say Thank You to hoabeodai For This Useful Post:
Cá chuồn (20-04-12), hahaha (20-04-12), hoatigon208410 (25-04-12), Lan Hương (20-04-12), Nhím con (20-04-12), phale (25-04-12), Thu Phong (29-04-12), úm_bala (20-04-12)