TRÔNG PHÁT NGÁN !
Ngày đầu gặp em nh́n anh nhăn nhó
Khi ngồi gần chơi cùi chỏ vào hông
Anh "thương" em suốt một mùa đông
Ngồi trước ngỏ sợ em xua chó cắn !
Anh "khoái" được nh́n em, em im lặng
Tóc buông dài, tay ṃ mẩm trên đầu
Miệng lầm bầm :"cho mầy chết với tao"
Bắt được "chí" cho vào răng cắn"cụp"
Toàn thân em, áo quần đều nhơ nhuốc
Hít hơi vào, tôi thấy nhức cả đầu
Khi chuyện tṛ, em mặt ủ mày châu
Trông phát ngán, làm sao yêu em được ?
......LEHONG......