
444. HƯƠNG NHỚ
Màu nắng về trên lá úa rơi
Thu ơi có viếng tận chân trời
Lao xao mây tím bao nhung nhớ
Sóng sánh trăng ngà lắm lả lơi
Nẻo cũ dấu yêu vương khắp lối
Chốn xưa hương nhớ thoảng bên đời
Tình em ngày ấy lèn trong gió
Nồng ấm tim này chẳng phút vơi
HANSY
NHỚ
Ngoài hiên tí tách hạt mưa rơi
Tháng bảy màn Ngâu phủ đất trời
Mấy tiếng chuông chùa còn diết dóng
Dăm vần thơ nhỏ chẳng buông lơi
Bằng lăng sắc thắm đà thay "kiếp"
Phượng vỹ màu tươi đã đổi "đời"
Bóng xế chiều tàn còn khắc khoải
Đáy lòng nỗi nhớ vẫn chưa vơi.
BXP
TÌNH ĐAU
Nỗi nhớ vàng mơ cứ mãi rơi
Lòng thương ta gởi tận chân trời
Mùa nao lửa ái luôn ngời thắm
Thuở ấy sóng tình chẳng thể lơi
Nén bạc cắt ngang mùa nắng mộng
Tim hồng cứa dọc giữa mưa đời
Niềm yêu ngày đó xa vời quá
Chia cách thật rồi lệ chẳng vơi
HANSY
CHẲNG CHÚT VƠI
Giọt lệ đáy lòng cứ mãi rơi
Bởi em biền biệt một phương trời
Trang thơ dang dở còn tươi mực
Then cửa chưa cài vẫn lỏng lơi
Đã biết tình xưa đành hẹn kiếp...
Còn trông nghĩa cũ nối duyên đời
Niềm riêng nén chặt khôn bầy tỏ
Nỗi nhớ bên lòng chẳng chút vơi.
BXP
HOÀI XƯA
Mùa trăng ngày ấy đã tàn rơi
Theo bước nàng đi biệt cuối trời
Kỷ niệm mờ hoen ngày mộng vỡ
Niềm yêu nhạt thếch thuở tình lơi
Đò xưa im ắng chênh vênh đợi
Bến cũ hoang sơ lạnh toát đời
Nhấp chén tiêu sầu trên gác trọ
Thương người xót dạ thể nào vời
HANSY
