cho hạ
( mượn ý và lời Ngươibuongio )
và từng ngày tôi âm thầm giữ lại
những xa xăm chưa kịp chép thành thơ
nỗi buồn em còn vô tâm để đấy
nên bơ vơ tôi có tự bao giờ
mùa khẽ vào qua khe nhỏ giấc mơ
tôi giấu kĩ đâu cho ai mở cửa ?
gặp tháng tư tôi ngập ngừng - lần lữa
nửa muốn em nửa chẳng muốn tên mùa
mưa -đừng làm vỡ vạt nắng lưa thưa
bởi ngày ấy em từng vu vơ khóc
em tiếc gì những ngây thơ ngà ngọc
hạ đến rồi xao xác tiếng ve rơi
tôi ghé trường xưa
lác đác cổng trời
những vạt áo dài
(như người xưa tôi từng đợi )
tôi giữ lại thoáng huơng tình phất phới
gửi vào những kỉ niệm
|