381. Lỡ Duyên
Từ khi con sáo đă sang ngang
Ḷng khép tàn Thu chuyện đá vàng
Trời xanh nỡ rẽ người đôi ngả
Tạo hoá đành chia đứa mỗi đàng.
Đ̣ xưa đă lỗi sầu đơn bóng
Bến cũ chưa tàn mộng trót mang
Thôi đành gom lại vần thơ cũ
Mưa gió ngàn Thu khóc lỡ làng.
N.A
HOÀI VỌNG
Duyên phận sao mà lắm trái ngang
Người đi quên cả nghĩa trăng vàng
Bâng khuâng dấu nhớ trong từng bước
Xao xuyến nét thương giữa dặm đàng
Kỷ niệm ngày nao c̣n luyến đọng
Bài thơ thuở ấy vẫn vương mang
Mùa sang én liệng buồn hoang vắng
Ḷng nhủ người xa có nhớ làng
HANSY