Trăng Đừng Vội Khuất
(ntd-mltn 630)
Ngọc Tiên
T́nh ơi lưu luyến vẫn c̣n
Chữ duyên không được vẹn tṛn thêm đau
Mấy mùa nỗi nhớ hanh hao
Từng cơn mưa lạnh về trao giọt buồn
Người cuối sông kẻ đầu nguồn
Trao yêu gửi mộng… vỡ tuồng trong mơ
Đêm ngày tiếc nuối vẩn vơ
Dă tràng xe cát ngu ngơ giữa đời
Ôm vào nửa mảnh t́nh côi
Mặc thời gian mải miết trôi tháng ngày
Trên cành đọng hạt sương mai
Mi tôi đọng giọt lệ đầy chợt rơi
Trăng đừng vội khuất trăng ơi
Bỏ ta cùng nỗi chơi vơi lạnh thềm
C̣n đây vị ngọt môi mềm
Một thời yêu dấu trong tim chẳng nḥa