373. ĐẤT KHÁCH
Từ độ ly hương đến chốn này
Miền Nam đất khách lạ lùng thay
Rừng xanh cây mủ(*) từng từng rợp
Đất đỏ ba gian lớp lớp dày
Bốn tiết ấm nồng theo ngọn gió
Hai mùa mưa nắng dựa vầng mây
Thời gian mới đó mà mau nhỉ
Xứ lạ thành quê lắm đủ đầy
HANSY
Nhớ Thương Đầy
Cùng nhau phiêu bạt đến nơi này
Mới cũ sự đời cứ đổi thay
Ngước mắt trông xa nhà cửa hiếm
Dừng chân ngảnh lại tuyết sương dày
Lưng trời uốn lượn diều tung gió
Cuối băi mơ hồ nước cuộn mây
Đất lạ cắm sào xây tổ ấm
Ngảnh về quê cũ nhớ thương đầy
Lá chờ rơi
VỌNG QUÊ
Lập nghiệp bao năm ở đất này
Nhờ trời pḥ trợ gặp may thay
Cửa nhà rộng răi ân tài lớn
Bè bạn nhiều đông phước hạnh dày
Nhân nghĩa cố công ǵn kín dạ
T́nh thương gắng sức trải tầng mây
Làm ăn khấm khá không vui trọn
Bởi lẽ t́nh quê cứ rộn đầy
HANSY