497. ĐA ĐOAN
Nhân duyên bén giọt với văn thơ
Cứ măi hồn say giữa kiếp hờ
Bát ngát hương t́nh ngây ngất mộng
Mênh mông lửa ái chập chùng mơ
Tưởng là trọn kiếp găm câu nhớ
Đâu biết tàn thu phủi chữ chờ
Oan trái dây t́nh là bể khổ
Trầm luân khổ hạnh bởi ngu ngơ
HANSY