DUYÊN T̀NH
Chỉ ánh mắt nh́n nhau hồn xao động
Làm mây ch́m gió cuốn lá tuôn rơi
Chung tay nắm dấu môi hôn cháy bỏng
Màu thời gian tím thẫm nhớ ngậm ngùi
Thoáng e lệ ngập ngừng khi chung bước
Giấu trong ḷng những rạo rực đam mê
Duyên t́nh đó chẳng có ǵ sánh được
Cho ngàn năm nguyện ước vẹn câu thề
Đêm mộng gối t́nh chăn c̣n vương măi
Hồn thăng hoa quyến luyến dệt tơ trời
Mắt chạm mắt môi kề môi ngây dại
Đôi tim cùng hoà huyết quản chơi vơi
Ta ch́m đắm trong sóng t́nh dào dạt
Ḷng ngất ngây uống cạn hết men nồng
Cùng run rẩy giữa biển trời bát ngát
Lạc thiên đường ân ái thật mênh mông
Đêm ấm lạnh sương reo hoà gió hát
Trọn ṿng tay má tựa giấc mơ lành
Hương tóc thoảng t́nh xuân thơm ngào ngạt
Hồn em lồng quyện giữa mảnh hồn anh
TN – NC
|