T́nh yêu có cần sự công bằng...???
Đêm nay muốn đi ngủ sớm, lăn qua trở lại cũng không thể ngủ được. Có lẻ tự tạo thói quen xấu đó thành bản chất rồi...
Vẳng trong cơn ngu mê «T́nh yêu có cần sự công bằng không.???» Khi nghĩ về một chị bạn.
Nằm ngớ ngẩn một hồi với mớ bồng bông suy nghĩ:
Cuộc sống đă vốn dĩ không công bằng ( đang hiện tại) người giàu, kẻ khó, người khốn cứ phải c̣n khốn hơn...
Vậy t́m đâu công bằng ở trong t́nh yêu.
Ḿnh cứ chữi chị hoài, hỏi sao mà ngốc thế, bỏ quách cái thứ t́nh yêu và con người ấy, chị đâu phải là hạng vứt đi trong xh này đâu.
_ Chị cứ gật đầu, uh th́ bỏ...
Khoảng thời gian sau, th́ đâu cũng vào đó...thế thôi..!
Chưa bao giờ thấy người đó, lo lắng chăm sóc cho chị một việc ǵ để gọi là yêu thương. Chị th́ âm thầm, trực tiếp đều lo lắng săn sóc cho anh từng tí. Từng đến nhỏ nhặt nhất trong cuộc sống chị cũng đều lo lắng cho anh.
Nhà anh nhà chị ở cách xa nhau vài ba tỉnh thành, Cứ một vài tháng anh thăm chị hay có công việc ǵ kết hợp được 3,4 hôm.
Tiếng anh đến với chị, nhưng ngày đêm anh đều đi chơi, ăn nhậu cùng bạn bè anh, 2,3g sáng anh mới ṃ về...
Cứ thế mối t́nh của họ cũng trải qua vài mùa xuân rồi, anh chưa một lần dẫn chị đi giới thiệu bè bạn, hay về quê anh, mặc dù cả hơn đă gần bước vào hàng U4...
Chị biết anh vẫn c̣n bay nhảy chọn lựa, và khó có ai chấp nhận lấy một người khó tính và cách sống như thế?
_Ḿnh có hỏi? chị bảo rằng, chắc là không?
Ḿnh c̣n bảo: vậy sao chị c̣n...?
_ Chị lắc đầu ko biết tại sao?
Đôi khi ḿnh xúi: Chị bỏ đi e kiếm cho chị thằng khác, làm vợ th́ c̣n..chứ chị chỉ muốn làm người t́nh th́ ôi thiếu cha ǵ chị ơi...
............
Và giờ đây, ḿnh tự hỏi:
Xă hội thời nay t́m những người như chị vậy cũng có sao?
Ḿnh thấy nhiều cặp vợ chồng, ăn cùng măm uống cùng ly nước, nhưng cũng khó có ở sự bất công như thế nghiêng về phiá bên nào..
C̣n chị? sao để ḿnh bị chịu bất công như thế? hay số phận an bày chị phải thế.
Càng tự hỏi, tôi càng như mơ hồ...Có thật loại t́nh yêu như chị sao?
Ngày xưa lúc c̣n nhỏ, tôi c̣n tin tinh yêu là sự vĩnh cữu, nhưng khi vào đời, va vấp nhiều góc cạnh, tôi nh́n nhận t́nh yêu chỉ là đoá hoa phù du. Không sớm th́ muộn nó cũng tàn theo thời gian, lúc đó th́ chỉ c̣n cái nghiă của t́nh yêu để mà sống tiếp với nhau.
Nhưng tôi thật sự khâm phục chị, có con tim và dám yêu hết ḿnh, yêu chân thành, ko như tôi đang ở trong trạng thái cô lặp, bất cần...T́nh yêu đối với tôi bây giờ như đoá hoa phù du trước gió, chỉ cần cơn băo nhẹ th́ nó sẽ vỡ tan tơi tả...
Và có lẻ, tôi đă nhiễm căn bệnh lười yêu, muốn trái tim yên b́nh, ko oán hờn, yêu hận...
Cuộc sống vốn dĩ là cuộc trả vay, tôi chỉ biết cầu chúc cho chị, con đường chị đang chọn đi một ngày nào đó sẽ được công bằng đáp đền. Cũng có thể khi anh ấy nhận ra th́ đă là quá muộn, nhưng có th́ vẫn vui hơn chị nhĩ?
Sa Thạch_23.02.12
Lần sửa cuối bởi Sa Thạch; 23-02-12 lúc 08:57 AM
|