187. XUÂN QUÊ
Sóng gợn êm mềm lá mạ non
Đồng xa trải lụa nắng tươi giòn
Tre già ngã dáng vành trăng khuyết
Trúc nõn vươn mình ngọn bút son
Khói bếp miên man chiều én luyện
Đàn trâu vội vã ngõ thôn mòn
Xuân về lắng đọng lời chim gáy
Vẳng tiếng diều xa sáo véo von
Duyên An
THA HƯƠNG
Làng quê mờ ảo dưới trăng non
Thấp thoáng trong mơ bóng lụa giòn
Xa ngái sông xưa làn nước bạc
Nhớ thầm người cũ gót chân son
Mùa thơm hương đượm vờn tay mẹ
Hội lễ mừng vui rải lối mòn
Đã mấy thu rồi xa chốn cũ
Đêm nằm thao thức nhớ chon von
HANSY