165. ĐÊM MỘT MÌNH
Cô đơn gác vắng chỉ mình ta
Biết mấy chờ mong một tiếng gà
Thơ cũ mốc meo vần dấu ái
Đàn xưa loang lỗ phím tình ca
Mùi hương thuở ấy còn thoang thoảng
Cổ kính giờ đây đã nhạt nhòa
Bấc lụi canh tàn hồn vẫn thức
Lòng sao cứ mãi nhớ người xa
HANSY
Một Mình Một Bóng
Lối cũ giờ đây chỉ có ta
Hương thơm hoa cỏ bụi mồng gà
Gió lồng qua suối mang thương nhớ
Nắng rọi xuống khe hát thánh ca
Đôi bướm ngày xưa nay biến mất
Cặp nhồng thuở ấy cũng phai nhòa
Cuộc đời dâu bể mau thay đổi
Sao mãi nhớ hoài kẻ xứ xa
Nguoitruongphu
ĐÊM VẮNG
Đêm dài thao thức mỗi mình ta
Xót dạ cầm canh đợi tiếng gà
Rả rích mưa buồn tìm hương cũ
Chèo queo gió lạnh nhẩm tình ca
Ngày nao chung lối sao vương vấn
Thuở ấy bên nhau khó nhạt nhòa
Hơi rét luồn về trong nỗi nhớ
Gởi người chút điệu khóc tình xa
HANSY