
162. THI SĨ
Cỡi hạc chầu trời vác bút theo
Hỏi xin bổn mạng tại sao nghèo
Nam Tào bói quẻ cho duyên khó
Bắc Đẩu xem bài nói phận teo
Thượng Đế phì cười lăn rớt ghế
Thiên Lôi nổi giận đá rơi đèo
Phán rằng thi sĩ trăng vờn nguyệt
Đón gió đan tình mộng ảo treo
Vancali
Thi sĩ
Thi sĩ đi sau, đếch phải theo!
Chỉ sống kiết xác chứ đâu nghèo?
Văn thơ đọc lắm mồm trơn tuột
Gạo thịt kiêng nhiều bụng nhỏ teo.
Tạo hứng cho thơ mò xuống suối
Tìm vần đối ngẫu tếch lên đèo.
Xuân sang rủng rỉnh tiền đang gởi
Tết đến đầy hàng thịt vẫn treo.
Đào Phong Lưu
EO
Hỏi trời sao khó mãi đeo theo
Lăn lộn bao năm vẫn cứ nghèo
Ra Bắc miệt mài rồi cũng méo
Vào Nam gắng sức lại thành teo
Công danh trồi sụt thêm mang thẹo
Phú quý xuống lên tựa lượn đèo
Ngán ngẫm cuộc đời sao ngặt nghẽo
Hết năm công nợ vẫn còn treo
HANSY
Án treo
Đón Tết Nhâm Thìn cũng gắng theo
Vui chơi với bạn mặc duyên nghèo
Múa lân rộn xóm quên ngày héo
Đốt pháo vang trời đuổi vận teo
Cuối tháng khôn tiền thân thích bẹo
Đầu năm nát rượu cảnh đua đèo
Nai lưng bóp bụng làm trâu kéo
Một phút huy hoàng...chịu án treo
Vancali
PHĂNG TEO
Năm Rồng dù thiếu ráng bay theo
Nhậu nhẹt cao lương kệ chuyện nghèo
Cúng quảy thịt thà nhiều mứt kẹo
Mồi màng bia bọt chẳng lo teo
Giao thừa chưa tới đà xiêu vẹọ
Ông Táo về trời thấy đổ đèo
Một phút huy hoàng rồi có trẹo
Còn hơn le lói kiểu niêu treo
HANSY
