
28-01-12, 08:01 PM
|
 |
Member
|
|
Tham gia ngày: Oct 2011
Bài gửi: 4.508
Thanks: 454
Thanked 5.204 Times in 3.374 Posts
|
|
NGHI LÂM
4.
Kim Dung đă tỏ ra nhân đạo và sâu sắc biết bao, khi để cho cô vắng mặt trong lúc thảm cảnh xảy ra trong Lưu phủ: các cao thủ Tung sơn tàn sát toàn gia Lưu Chính Phong để nhằm thực hiện cho được tham vọng cuồng điên của Tả Lănh Thiền. Nếu như tâm hồn cô xa ĺa hẳn nhân thế, như các bậc cao nhân thế ngoại, th́ thảm cảnh đó có thể là điều kiện trợ duyên để giúp cô thể hội thêm được tấn tuồng hư huyễn của nhân gian.
Nhưng có lẽ trong thâm tâm, Kim Dung muốn cô vẫn c̣n thuộc về cơi hồng trần, muốn cô không chỉ là khán giả mà c̣n là diễn viên trên sân khấu cuộc đời, nên ông đă cố t́nh che bớt đi những h́nh ảnh thê thảm khỏi đôi mắt của cô. Kim Dung không nỡ nhẫn tâm, và chúng ta phải cám ơn Kim Dung nhiều lắm, v́ hiểu rằng trái tim nhân hậu và cực ḱ thanh khiết đó sẽ tổn thương biết mấy, một khi đối diện và nhận chân ra được những âm mưu thâm hiểm cùng những tấn bi kịch khủng khiếp của trần gian.
Kim Dung đă tạo nên một t́nh huống dỡ khóc dỡ cười, khi để cô tiểu ni đó phải chui vào trong chăn của một gă lăng tử, trong một kĩ viện thành Hành Sơn. Rồi v́ Lệnh Hồ Xung, cô chấp nhận phải phạm giới: đi ăn trộm dưa giữa đồng vắng. Một việc làm thuờng có thể xảy ra đối với bất ḱ ai, nhưng với cô là chuyện tày trời. Lúc hái dưa, cô đă âm thầm khấn nguyện với Bồ Tát để tự minh oan cho hành động của ḿnh, khiến ta vừa buồn cười vừa cảm mến cô biết bao nhiêu.
Cho dẫu có theo các đồng môn xuôi ngược giang hồ, dấn ḿnh vào chốn thị phi đi nữa, th́ trái tim nhân hậu của cô, như tâm hồn vị thánh Francis, vẫn măi toả ngời ánh sáng, để làm cho h́nh ảnh cuộc đời bớt đi vẻ thê lương. Giữa cảnh kiếm đao đẫm máu chốn giang hồ, tiếng tụng kinh và niệm Bồ Tát của cô, như giọt nước cành dương, xoa dịu phần nào nỗi đau của nhân thế.

|