
BÓNG XUÂN
Trời xa bóng tuyết lạnh mờ phai
Phớt nhẹ nàng xuân chạm suối dài
Nắng ấm len về phương bắc nhớ
Đông hàn vẫy biệt cõi nam ai
Phòng đơn ủ kín loài chăn chiếu
Đất bạc nằm im lũ dép hài
Gió chướng mang về hương vị tết
Mai vàng hẹn nở phút nồng cay
Duyên An
TỰ NGẪM
Mây nước đọng tình ướm sắc phai
Chiều nghiêng bóng đổ tím canh dài
Chùm hoa năm ngoái tìm mơ khách
Nhánh lá xuân này vọng nhớ ai
Một chút mỏng dày tình quá vãng
Vài phân to nhỏ chuyện bi hài
Thời gian rút ngắn đời người lại
Thấp thoáng bên đời chén đắng cay
HANSY
BUỒN
Khói biếc nghiêng chiều vệt nắng phai
Đồng xa cánh gió mải trôi dài
Êm đềm hạt mẩy treo bông lúa
Lóng lánh mơ huyền đọng mắt ai
Bóng bẩy môi son mềm lụa áo
Kiêu sa má phấn mướt vân hài
Quê nghèo chợt rực hồng duyên dáng
Giữa cảnh sang hèn bỗng mắt cay
DA
HOÀI THƯƠNG
Tình xa nỗi nhớ thể nào phai
Lờ lửng trong tim chút đậm dài
Kỷ niệm hôm nào trăng hẹn ấy
Yêu thương buổi nọ mắt môi ai
Bâng khuâng tìm lại tờ thư cũ
Lưu luyến mơ về tiếng gót hài
Gác nhỏ cuối năm sầu lẻ bóng
Thương mình hồn mỏng thoáng cay cay
HANSY
VUI TẾT
Xuân về đất Bắc rực đào phai
Thiếu nữ khoe duyên sắc áo dài
Hồi hộp chàng trai mong ngóng bạn
Bồn chồn cô gái đợi chờ ai?
Làng trên đình sáng màn ca nhạc
Xóm dưới sân vui khúc tấu hài
Tuổi trẻ hò reo mừng thắng cuộc.
Người già họp bạn rượu đưa cay
Đào Phong Lưu
ĐÓN XUÂN
Chia tay tạm biệt cánh đông phai
Nắng ấm chờ xuân tiễn rét dài
Phố rộn ràng vui đùa khách lạ
Đường xao xác lá nghịch chân ai
Mai vàng e ấp duyên cành nụ
Lũ trẻ chờ mong rộn dép hài
Vất vả quanh năm mừng đón tết
Chung trà chén rượu thắm nồng cay
DA
MÙA MỚI
Báo hiệu sang mùa chút rét đã phai
Đất trời hé nắng đón xuân dài
Mênh mang giữa cõi bâng khuâng én
Bát ngát trong lòng tưởng tượng ai
Chớm nụ trao duyên vang hồn nhớ
Hé môi gởi nghĩa vọng tim hài
Lời thơ dìu dặt mừng năm mới
Cuộc rượu tâm tình lén chút cay
HANSY
Ảo vọng
Khung trời bàng bạc nắng dần phai
Thiếu nữ bên hiên xõa tóc dài
Mắt biếc đa tình buông trước cửa
Môi hồng lãng mạn nhớ về ai
Cho mây hờ hững quan triền núi
Để gió bâng khuâng quyện gót hài
Lãng tử dừng chân lòng ảo vọng
Ru tình gác phượng… ước nồng cay
Vancali
MƠ TÌNH
Tình cũ xa rồi kỷ niệm phai
Còn đâu thấp thoáng nét mi dài
Ngày nao hẹn ước về chung lối
Sao nỡ quên thề đến với ai
Kẻ ở sầu bi hờn dạ vắn
Người đi hớn hở lẹ chân hài
Nẻo xưa bóng nhỏ giờ tan lạc
Cảnh cũ đong buồn lệ xót cay
HANSY
TỪ THUỞ ẤY
Tìm lại cho mình chút nắng phai
Xem trong đơn lạnh tháng năm dài
Dư hương ngày cũ người quên hết ?
Hoài niệm một thời ai nhớ ai ?
Lối xưa đã xóa mờ nhân ảnh
Nẻo cũ còn in rỏ dấu hài
Một giấc kê vàng vừa chợt tỉnh
Đời còn lại biết bao đắng cay...
SƠN PHƯƠNG
HOÀI NIỆM
Thu xưa nào biết có nét phai
Tình mộng trao nhau cứ ngỡ dài
Tóc bím hoa cài xinh dạ ngọc
Môi hồng tim gởi đẹp lòng ai
Tờ thư thắm đượm len mờ trí
Nét chữ dịu êm vọng khẽ hài
Kỷ niệm len về trong nỗi nhớ
Còn đâu ngày cũ lắm nồng cay
HANSY
Mực Tím
Ôi dòng mực tím nét mờ phai
Lưu bút dần trang lén thở dài
Mắt biếc thu về thương chiếc lá
Ve sầu hạ tiễn nhớ hình ai
Còn đâu tuổi ngọc cùng bè bạn
Đã hết ngày thơ với dấu hài
Ảnh cũ người đây… còn diệu vợi
Xa rồi kỷ niệm lệ lòng cay
Vancali
ÁO TRẮNG
Áo trắng thân thương nét sáng phai
Ngày nao tha thướt tóc mây dài
Bâng khuâng một thoáng làn môi ấy
Xao xuyến bao chừng ánh mắt ai
Dáng phượng nồng nàn như hạ lửa
Tình thơ lả lướt tựa thu hài
Phất phơ kỷ niệm mùa thương cũ
Dậy sóng giữa lòng chút mộng cay
HANSY
SAO CAY
Thu về lá khoác áo vàng phai
Ướp mộng tình si lại sợ dài
Má lúm đa tình mê dạ bạn
Môi hồng sắc nét hút hồn ai
Đầu đường người bán nhiều khuôn dép
Xó chợ Kẻ mua lắm kiểu hài
Nối nhớ trong ta ùa quá vội
Mênh mang, say đắm thế sao cay
Bùi văn Thanh
XUÂN ĐẾN
Xuân đã đến rồi rét cũng phai
Tình hoa sắc thắm tháng năm dài
Mơn man gió sớm lâng hồn bạn
Lắc rắc mưa chiều đẹp dạ ai
Phố xá rộn ràng vui buổi chợ
Miền quê xao động tấu tuồng hài
Non sông bừng sáng mừng năm mới
Hội ngộ tương phùng nhấp chén cay
HANSY
