
04-01-12, 08:59 PM
|
 |
Member
|
|
Tham gia ngày: Oct 2011
Bài gửi: 4.508
Thanks: 454
Thanked 5.204 Times in 3.374 Posts
|
|
HOÀNG DƯỢC SƯ
CUỐI
Chính nổi cô đơn trong suy tưởng cùng với nỗi buồn về gia đ́nh đă khiến cho con người tài hoa như Hoàng Dược Sư lắm phen phải ngớ ngẩn như một kẻ tâm thần.
Ông bố tài hoa tung hoành khắp thiên hạ, dưới mắt xem không có người, vậy mà đành ḷng chấp nhận một chàng rễ lù đù lậu đậu. Tấm ḷng của người cha đă đánh bạt sự kiêu ngạo ngất trởi. H́nh ảnh Hoàng Dược Sư cuống cuồng t́m con trên biển là h́nh ảnh đáng yêu nhất của nhân vật này, chứ không phải sự kiêu ngạo lạnh lùng đôi khi vớ vẫn như bắt bọn cao thủ Hầu Thông Hải chui qua đáy quần ḿnh mà đi. Hành động đó khiến Hoàng Dược Sư trở nên rẻ tiền như tên bán thịt bắt Hàn Tín ḷn trôn giữa chợ.
Ở điểm này Hoàng Dược Sư thua xa Nhậm Ngă Hành, chưa nói ǵ đến Tạ Tốn. Nhưng chính h́nh ảnh dung tục đó, trong một sát na, đă kéo Hoàng Dược Sư ra khỏi “một cơi trởi riêng” mà về với “cơi người ta” vốn đầy những cái tầm thường dung tục.
H́nh ảnh vị thanh y quái khách ẩn hiện thất thường với mặt nạ da người trơ lỳ vô cảm và cây ngọc tiêu vẫn là biểu tượng hấp dẫn người đọc v́ sự lạnh lùng cao ngạo, v́ tài hoa tột đỉnh và trên hết là sự cô đơn.
Và đảo Đào Hoa giữa đại dương mênh mông sóng nước kia sẽ không chỉ là của riêng của Hoàng Dược sư mà là một đảo Đào Hoa mang nghĩa tượng trưng trong tâm tưởng mỗi chúng ta, để những khi bị cuộc đời đẩy vào nỗi cô đơn cùng tột, ta sẽ quay về t́m lại chính ḿnh trong “một cơi trời riêng”.
HOÀNG DƯỢC SƯ

|