
19-12-11, 09:38 PM
|
 |
Member
|
|
Tham gia ngày: Oct 2011
Bài gửi: 4.508
Thanks: 454
Thanked 5.204 Times in 3.374 Posts
|
|
A CHÂU
6
T́nh yêu A Tử đă đưa Tiêu Phong vào tuyệt lộ. Trách nàng chăng hay phải trách t́nh yêu khiến con người mù quáng mà vô t́nh tổn hại người yêu? Nhưng chính những sai lầm của A Tử đă mang lại cho Tiêu Phong những giây phút đồng đạo, trùng phùng hai nghĩa đệ dù tất cả đă muộn màng.
Hai tiếng “bang chủ” giờ nghe sao quá nghẹn ngào, cay đắng. Hân hoan trong chớp mắt rồi lại đau đớn nghĩ đến sinh linh hai nước sắp máu chảy đầu rơi, vui mừng trong khoảnh khắc để trở lại với thực tại quần hùng đang bị vây khổn tại Nhạn Môn quan.
Lại là ải Nhạn Môn, tại đây mẫu thân Tiêu Phong vùi thân nơi vực thẳm, khơi lên mối thù khôn nguôi trong ḷng Tiêu Viễn Sơn, để khi ông t́m thấy sự thanh thản chốn Phật môn, con trai ông phải tiếp tục vẫy vùng tuyệt vọng trong ṿng tục lụy trần gian.
H́nh ảnh A Châu lại trở về, để người anh hùng đau đớn ngẩn ngơ “Hỏi trời xanh có chăng định mệnh khiến đời tôi sao măi lênh đênh?”. Ngày xưa, A Châu không c̣n cách nào khác khi đứng giữa T́nh và Hiếu, hôm nay Tiêu Phong phải đứng trước ḷng trung quân ái quốc, t́nh bằng hữu và cả thiên hạ sinh linh.
Đất Tống dù có bao kư ức đau thương nhưng chứa đầy t́nh cố cựu, là t́nh cảm yêu thương của nghĩa phụ nghĩa mẫu, là t́nh sư phụ truyền dạy vơ công, nhân nghĩa trí tín, là t́nh bằng hữu, huynh đệ cùng vào sinh ra tử, là t́nh yêu sâu đậm duy nhất trong đời. Nước Liêu là Tổ quốc đích thực, là cội nguồn, là quê hương.
Một bên là công dưỡng dục, một bên là ơn sinh thành.
Giúp Tống, tiếng bất trung lưu đến muôn đời. Giúp Liêu, sao đành quay lưng với bao huynh đệ v́ ḿnh mà sẵn sàng hy sinh?

|