Xem bài viết riêng lẻ
  #58  
Cũ 14-12-11, 11:04 PM
Avatar của Hansy
Hansy Hansy đang ẩn
Member
 
Tham gia ngày: Oct 2011
Bài gửi: 4.508
Thanks: 454
Thanked 5.204 Times in 3.374 Posts
Mặc định

A CHÂU


5


Tiêu Phong phải tiếp tục sống với linh hồn bị đầy đến tận cùng sự quạnh quẽ, cô đơn. Người xưa đă ra đi biền biệt, chỉ c̣n ta trơ trọi, giữa mênh mông đất trời. Từng khoảnh khắc thời gian chậm chậm héo tàn, thấm vào ḷng người, gợi lên mối sầu thê lương, bi thiết. Năm tháng trôi qua, kỷ niệm ùa về giết chết hồn người. Nỗi niềm thương nhớ chỉ c̣n biết chôn chặt nơi đáy tim và âm thầm mang xuống tuyền đài mà thôi.

Thời gian tựa cánh chim bay
qua dần những tháng cùng ngày
C̣n đâu mùa cũ êm vui
Nhớ thương biết bao giờ nguôi?

(Hoài cảm – Cung Tiên)

Người anh hùng lại mang nặng vào ḿnh món nợ công danh, nễ mặt nghĩa huynh mà lên ngôi đại vương Nam Viện. Chén rượu Tiêu Phong lại tiếp tục uống, nhưng rượu hôm nay cũng đâu phải rượu ngày xưa, bởi ta cũng đâu c̣n con người ngày trước. Chén rượu ngày xưa nâng lên giữa bao bằng hữu, hào khí ngất trời, c̣n giờ đây lắng đọng lại sau mỗi giọt rượu cay chỉ là nỗi sầu đắng khôn nguôi? Sầu lại cánh sầu. Tự cổ chí kim “Nhi nữ t́nh trường, anh hùng khí đoản”.

Éo le thay, Nguyệt lăo se chi sợi tơ oan nghiệt cột chặt A Tử vào mối t́nh tuyệt vọng với tỷ phu. Một cô bé xem mạng người như cỏ rác lại có thể yêu đắm say đến hy sinh bản thân, đến quay lưng với kẻ si mê cô ngây ngốc Du Thản Chi.

A Tử vô t́nh với Du Thản Chi, Tiêu Phong hờ hững mối t́nh A Tử. Ṿng tṛn t́nh yêu oan nghiệt lắm thay?



Trả lời với trích dẫn
The Following 2 Users Say Thank You to Hansy For This Useful Post:
Nhím con (16-12-11), phale (15-12-11)