Quote:
Nguyên văn bởi thủy tâm
Duyên vỡ
Người đi để lại nỗi sầu thương
Biền biệt mờ xa mấy dặm trường
Én nhạn ĺa đôi rằng có nhớ
Trúc mai cách biệt hỏi c̣n vương
Nợ duyên người hỡi như bèo nước
T́nh nghĩa ai ơi tựa khói sương
Mộng ước bao năm đành lỗi hẹn
Người đi để lại nỗi sầu thương
@ Huynh Hansy: mụi biết trong này toàn cao thủ nên mụi chỉ vào góp vui thui đồng thời học hỏi thêm thôi, hong dám gọi là họa thơ đâu ^^
|
Đêm vắng canh sầu đẫm nhớ thương
Hỡi người có thấu lẻ canh trường
Chốn này ta vẫn chờ tin nhạn
Nơi ấy em c̣n ngóng t́nh vương
Trăng úa dạo duyên tan vỡ ngói
Mây sầu độ nghĩa héo hon sương
Chờ hoài chẳng thấy người mơ đến
Đêm vắng canh sầu đẫm nhớ thương
HANSY
Muội sao thế?
Thơ làm ra là để đọc với nhau cho vui. Họa với nhau càng vui. Đó là thú tao nhă giữa đời, nhất là khi đời này ngày càng bụi bặm. Có ǵ sai đâu.
C̣n kỹ thuật th́ cứ thực tập là thành thục. Cái đó không khó.
Học chữ là khó nhất mà Muội c̣n học tới Đại học, nhằm nḥ ǵ ba cái luật lẻ tẻ tép riu Đường luật chứ.
Khó nhất là giữ được hồn thơ măi trong veo.
Thứ hai là cái tâm khoáng đạt với bạn thơ.
Cũng cần khiêm tốn, nhưng quá khiêm tốn lại trở thành giả tạo, người tinh mắt là nhận ra ngay.
V́ vậy, không có ǵ quư bằng đem cái THẬT ra mà đối đăi với nhau.
Thế Muội nhé, có huynh LHH và huynh bên cạnh Muội nè, sợ ǵ chứ.
Phang đại đi, hư đâu sửa đó.
Hihi