TRÔNG NGƯỜI
Phút giây rạo rực ngất ngây ḷng
Ngóng đợi bao ngày có biết không
Người vẫn ôm hoài cơn mộng đẹp
Ta luôn giữ măi giấc mơ hồng
Nơi này hiu quạnh bờ môi mím
Chốn ấy cô đơn nước mắt ṛng
Chẳng lẽ t́nh yêu là phải vậy
Gặp nhau vội vă để chờ mong
Ngọc Minh
|