CON? NGƯỜI?
Tớ ít khi nghĩ ngợi về những chuyện đại loại như thế này, v́ bản thân tớ ít khi săm soi ai, đôi khi tớ c̣n tô hồng cho những người xung quanh, v́ thật ḷng tớ cảm thông với phận người mà họ cũng như tớ đang phải mang vác v́ tớ nghĩ "Làm người đă khổ lắm rồi" và "C̣n vui được th́ hăy cứ vui"...
Với ai mới gặp lần đầu tớ cũng có thể cảm thấy quư không suy xét, cho đến khi họ đâm dao găm vào tớ... chững lại, sốc, hẫng hụt, nuối tiếc... Đau! Haizz... như có ngọn cuồng phong vừa quét qua ḷng ḿnh với bao câu hỏi... "Tại sao?".... Lặng lẽ nhấc họ ra khỏi trái tim, ḷng không khỏi buồn...
Nhấc ai đó ra khỏi trái tim, nghĩa là chẳng bao giờ tớ đặt họ trở lại nữa... Nghĩa là đóng lại một cánh cửa... Tiếc những ǵ đă làm cho nhau...
Nhấc họ ra trái tim, tớ cũng không căm ghét họ đến mức mong cho họ bị trả giá, chỉ cảm thấy tội nghiệp cho họ, bị mắc vào tham, sân, si rồi tự thắt dây buộc ḿnh...
Có một triết lư: CON NGƯỜI = CON + NGƯỜI.
Sống làm sao để phần CON đừng lấn át phần NGƯỜI là điều tớ hằng tự nhủ. Tớ cũng mong cho ai kia cũng sống làm sao cho ra một CON NGƯỜI...kẻo uổng công tạo hóa...
PL 22.10.11
Lần sửa cuối bởi phale; 22-10-11 lúc 10:32 PM
|