Người đến cùng em dẫu một lần
Tuyết trắng in hằn những dấu chân
Đông tàn , cách biệt, mùa xuấn ấm
Lệ rơi mắt biếc , giọt trong ngần
Tuyết đă tan rồi, vẫn vấn vương
Một mai phiêu bạt khắp nẻo đường
Quân tử mang theo sầu đông ấy
Trắng toát mùa t́nh, nhớ với thương
|