Quote:
Nguyên văn bởi Vịt Anh
Chuyện một con ve
Mùa nắng về lung linh,ấm áp
Tôi nghêu ngao cho bé đỡ buồn
Kể từ đó ôm đàn tôi hát
Mắt bé cười,lấp lánh thương thương
Có ai ngờ hè kia rồi cũng tận
Như tình yêu biết khô,như mắt bé biết buồn
Tiếng hát tôi theo ngày dần nhàm chán
Bé vui bên người,tôi tự thấy đáng thương
Chiếc áo dài ngủ đông trong ngăn tủ
Vĩnh biệt mùa hè,cô bé ra đi
Tiếng râm ran trở thành muôn năm cũ
Tôi hát cho ai,tôi hát làm gì?
Cứ ấm áp vòng tay người nhé bé
Tôi bẽ bàng bên kỉ niệm ngày xa
Hè đã chết khi mùa đông vừa ghé
Con ve sầu tự vẫn đêm qua
|
Tự họa với mình
Đến mùa hè,ve sầu sẽ hát
Mọi thứ rồi cũng xa
Chiếc lá rơi ngõ vắng
Mảnh trời chiều quên nắng
Và cô bé quên tôi
Khi bạn sống trong đời
Có một điều bạn không được học
Mong manh giữa nhớ-quên,được-mất
Tình đôi khi như một chú ve sầu
Hát râm ran,râm ran
Khúc cuối trao nhau dư lắm vị bẽ bàng
Bài sát hạch của tính yêu khi chưa lấy một lần chúng ta đi học
Vào một ngày tiếng ve sầu chợt tắt
Khúc hát xưa đâu mất rồi?
Đâu mất rồi mối tình của tôi?
Khi bạn sống trong đời
Không phải lúc nào ngày cũng đầy nắng ấm
Con ve sầu đêm qua tự vẫn
Để một ngày lại rực cháy tiếng ve
Đợi tôi nhé,
mùa hè