Quote:
Nguyên văn bởi Đông Dung
NGƯỜI ĐÀN BÀ TRẺ CON
Riêng tặng Ban Mai Xanh - cô bạn tôi!
Người đàn bà trẻ con
Là em, anh có biết?
Yêu thương tuy nồng nhiệt
Nhưng chỉ giấu vào tim
Người đàn bà ngủ yên
Để trẻ con khóc quấy
Yêu thương anh nhiều vậy
Chỉ nũng nịu dỗi hờn
Để trẻ con ngoan hơn
Th́ đàn bà phải thức
Hiền ngoan và mẫu mực
Im lặng, biết cúi đầu
Nhưng anh có biết đâu
Là đàn bà, cũng khóc
Những giọt lệ tủi hờn
Rót vào đêm cô độc
Trẻ con rồi cũng lớn
Sẽ sớm thành đàn bà
Đàn bà sẽ sinh ra
Những trẻ con biết khóc
Em giữa chừng con dốc
Trẻ con với đàn bà
Khi nào anh hiểu ra?
Là em đang thầm khóc?
Hk
|
ui, ta cảm ơn nàng nhé , cảm động quá đi mất,
dù sao , làm 1 " người đàn bà trẻ con " cũng nhiều cái thú vị, nàng ạ
Đàn bà th́ biết yêu
trẻ con th́ nũng nịu
C̣n riêng em êm dịu
Người đàn bà trẻ con
Đàn bà chờ mỏi ṃn
Trẻ con hay hờn dỗi
C̣n em...vờ nói dối
Chẳng thèm đợi anh đâu
Đàn bà ủ ê sầu
Trẻ con hồn nhiên khóc
Đừng để em cô đọc
Trong góc tối khóc thầm
Đàm bà vẫn trầm ngâm
Trẻ con vô tư nghịch
C̣n em...cười khúc khích
Khoe má lúm đồng tiền
Đàn bà thích làm duyên
Trẻ con hồn nhiên quậy
C̣n em, ...lưng chừng đấy...
Người đàn bà trẻ con