Một ngày không có anh
Một ngày không có anh
Là một ngày lặng lẽ
Nỗi nhớ đầy khe khẽ
Chất chứa ḷng không nguôi
Giữa bốn bề mưa rơi
Thèm bàn tay ủ ấm
Buổi chiều đi chầm chậm
Sợ bỏ người cô đơn
Ai nhớ ai nhiều hơn
Chưa bao giờ em hỏi
Anh chắc ǵ đă nói
Lạnh lùng như sương pha
Một ngày anh không qua
Em ngồi như tượng đá
Thấy trần gian xa lạ
Vạn mặt người không quen...
Buổi chiều mây xám chen
Nhớ anh không kể xiết
Một ngày anh không đến
Em c̣n nửa em thôi...
PL 1.10.11