MẸ CHUNG
Bên thềm rụng trắng hoa cau
Anh sang hỏi mẹ đi đâu vắng nhà.
Ơ ḱa, mẹ của người ta
Cũng kêu mẹ, cứ như là mẹ chung.
Thấy anh tội nghiệp quá chừng
Lại thương,
Lại nghĩ giá đừng nói ra.
Muốn anh chung tất cả mà
Chung cha mẹ
Một mái nhà chung đôi.
Nghĩ đâu dám cất thành lời
C̣n vờ không biết như hồi chưa quen.
Giá mà anh hiểu ḷng em
Hoa cau rải trắng bên thềm
Đêm qua.
TT
|