Ngẩn ngơ
Gạt lệ đưa người... lệ chẳng khô...
Trời giăng mây xám tủi cơ hồ
Vần thơ chảy máu tay nào dập
Bạn hữu tan ḷng băo nọ xô
Rượu rót chờ ai ai đến nữa
T́nh mang sưởi kẻ kẻ đâu chờ
Tàn tro vung văi buồn chi lạ
Ngỡ giữa trần gian mọc nấm mồ...
PL 11.7.11