MỘT NIỀM ĐAU
Cây buồn chi mà lá buồn ủ rũ?
Để trời hè xám xịt một mùa đông
Gió buồn chi mà gió ngừng xao động?
Để không gian im ắng tái tê ḷng
Em bên ấy anh bên này xa ngái
Chẳng mùa ngâu để ô thước bắc cầu
Chỉ nỗi nhớ là chung chiêng đồng điệu
Mắt thâm quầng khi thức trắng canh thâu
Mưa rớt khẽ vương sầu trên ô cửa
Kính nhoẹt nḥe giọt nước mắt trần ai
Ḷng hoang hoải nghe dường như đọng lại
Dáng em ngoan tha thướt tấm h́nh hài
Anh tuổi trẻ nghĩ nông và suy cạn
Có ngờ đâu dẫm nát những ân t́nh
Em cất bước theo chồng về xứ lạ
Điệu lư buồn mang mác sáo sang sông
Thời gian trôi ba thập kỷ thăng trầm
T́nh cờ gặp đôi mái đầu điểm bạc
Nghe sóng nổi chao mặt hồ ngơ ngác
Nén tiếng ḷng quay quắt một niềm đau!
KHT
|