
19-05-11, 01:32 PM
|
Member
|
|
Tham gia ngày: Apr 2010
Bài gửi: 932
Thanks: 5.061
Thanked 5.292 Times in 939 Posts
|
|
Quote:
Nguyên văn bởi phale
Sẽ...
Sẽ có một ngày ta bỏ thơ
Giấu hết ḷng ḿnh vào trong thinh lặng
Kệ lá, kệ hoa, kệ mưa, kệ nắng
Kệ nỗi buồn, kệ nỗi nhớ. Kệ thôi
Trái tim tật nguyền bám măi vào thơ. Ôi...
Mọc tua tủa ngàn tay dây rậm rạp
Rễ tâm tư uống nguồn thơ sinh sôi ngột ngạt
Sẽ có một ngày ta bỏ thơ đi...
Trách ǵ thơ. Thơ vốn vô tri...
Đâu biết được trái tim tầm gởi
Vạn mạch sầu trổ trên nhành thơ ngời ngợi
Tim oặt oài... không lớn nổi riêng cây
Sẽ có một ngày ta thơng buông tay...
PL 19.5.11
|
Sẽ ...
Sẽ có một ngày thơ bỏ ta đi
Như chiếc lá mùa thu xoay xoay theo triền gió
Những sắc màu vàng vơ
Xạc xào trên lối đi xưa
Sẽ có một ngày ta chỉ thấy riêng ta
Và tất cả bỗng dường xa lạ quá
Những giọng nói chua cay những tiếng cười cợt nhă
Bỗng lặng thinh ch́m tận đáy mồ sâu
Những khuôn mặt người chẳng biết lặn về đâu
Khi mặt trời không về trên quả đất
Nỗi hoang lạnh lấn chen vào ngơ chật
Chỉ có mặt băng phủ lớp mỏng lớp dày
Sẽ có một ngày tay lạc mất bàn tay
Để yêu thương cắt chia thành đôi nửa
Bốn phương trời chằng t́m ra đốm lửa
Chỉ có long lanh mắt mảnh thú tung hoành
Sẽ có có một ngày tôi học cách sống nhanh
Học trơ trẽn của người điên kẻ dại
Trên mặt dày sẽ không c̣n đỏ, tái
Và ha hả cười khi chết hẳn yêu thương
Sẽ chỉ c̣n những tiếng thét thê lương...
KHT
|