Em...
Em không làm hạt sỏi đâu anh
Sợ sóng sánh mặt hồ anh phẳng lặng
Nỗi nhớ đầy, rồi sẽ vơi, sẽ lắng...
Em một ḿnh... c̣n thơ nữa... song đôi
Em không làm ngọn lửa đốt rơm rơi
Bỏng tay anh, bỏng tay em, tay kẻ
Lửa sẽ cháy, và tàn tro lả tả
Giữ được ǵ khi vụn vặt đời nhau
Nỗi nhớ dài, nỗi nhớ đậm, nỗi nhớ sâu
Trĩu vai anh... làm sao em có thể
Em sẽ buồn... nhưng xin anh cứ kệ..
Em không làm ngọn gió thổi chen ai...
PL 27.4.11
Nếu mặt hồ im ĺm phẳng lặng
Th́ đời vô vị lắm em ơi !..
Hăy thả vào một hạt sỏi rơi
Khuấy động cho lung linh sóng gợn.
Rơm không đốt lâu ngày ẩm mục
Chẳng c̣n hương bay tỏa trên đồng
Khơi tàn tro nhen lửa đêm đông
Dù rát bỏng nhưng ḷng ấm áp.
Đôi vai anh chất đầy nỗi nhớ
Dẫu nhớ dài, nhớ đậm, nhớ sâu
Đă quen rồi gánh nặng từ lâu
Hăy tựa vào xin đừng ngần ngại…
Mặc Nhân Sơn
|