Đồng chiều
Ta trở về giữa đồng chiều hoang dại
Nghe gió ru buồn khúc nhạc thiên nhiên
Câu hát ai cuối chân trời ẩn hiện
Nghe cơi ḷng ḿnh lạc chốn thiên thai
Chiều hoang vắng giữa đồng chiều hoang vắng
Cánh chim về nghiêng bóng xuống hoàng hôn
Chiều rả rích tiếng côn trùng tha thiết
Khúc nhạc đồng quê gieo nỗi nhớ vào hồn
Đồng quê trải dài xanh sóng lúa
Khói lam chiều hờ hững cuối chân mây
Sông uốn khúc ôm lấy làng quê nhỏ
Trong ṿng tay câu hát bỗng vơi đầy
Dr. Minh
|