Một ḿnh
C̣n lại riêng ta với một ḿnh
Nắng vàng lửng đửng gió lênh đênh
Hoa tàn giục chữ thơ không hiện
Ngày hết ru ḷng nhớ lại sinh
Dơi bóng ai về... đâu bóng kẻ
Nh́n tơ nhện kết... phải tơ t́nh
Tương tư mối nọ đành riêng biết
Lặng lẽ chôn vùi xuống đáy tim...
PL 30.3.11