Không đề
Ta gặp lại ta trong bóng h́nh người khác
Thương diết da ḿnh, mưa nắng phôi phai
Ta của bây giờ nh́n ta thuở trước
Chợt thấy như ta ṃn vẹt tháng năm mài
Anh đừng hỏi những câu giông giống nữa
Em tưởng cuộc đời tù đọng mấy trăm năm
Ḿnh đổi thay hay đời thay đổi nhỉ
Mà một hôm thảng thốt lạ nơi nằm
Hoa cuối vụ, làm sao tươi như mới
Đời sang thu... vàng vọt chẳng v́ đâu
T́nh lạnh lẽo trên tàn tro đă nguội
Có hai người từ đó lạc tên nhau
Ôi nỗi buồn, mọc ra từ kẽ nứt
Kẽ nứt ḷng người, kẽ nứt trái tim
Ta một đời tự ôm ḿnh vá víu
Mà thuốc thang kia c̣n mải miết đi t́m...
PL 29.3.11