Thương
THƯƠNG
Bỏ hết người ơi mộng úa vàng
Vô thường một cơi đón buồn sang
Đây c̣n nghĩa cũ dủ tan tác
Đó vẫn t́nh xưa dẫu muộn màng
Mấy độ hoa rơi chờ má ủ
Bao chiều lá đổ ngóng tay đan
Niềm riêng giữ lại hồn nghe vỡ
Nức nở sầu thương kiếp lỡ làng
TS 25.03.2011
|