Chia lạnh
Thương ḿnh quạnh quẽ lạnh chia đôi
Để nớ và ni xích lại ngồi
Bạn giữa sương mờ tê tái mặt
Tôi cùng gió đậm nhạt nḥa môi
Bao hàng chữ gởi qua bàn phím
Bấy giọt t́nh chan thấu dạ người
Lửa hực từ tim bươn mạng ảo
Tay dù chẳng chạm ấm ghê thôi...
PL 9.1.11
Lănh Nguyệt
Trăng giờ ai bẻ găy làm đôi
Mỗi đứa một phương khác chỗ ngồi
Ấy ở trời nam buồn xẩm mặt
Ḿnh nằm đất bắc lạnh tê môi
Chờ tin mỗi sáng xanh xao mạng
Đợi bóng bao đêm lặng ngắt người
Cơi ảo sao t́nh thân đến lạ
Cho dù dẫu chỉ bạn bè thôi
MR 19.03.2011
Bạn
Cho dù lối nọ chẳng chung đôi
Vẫn ngỡ ḿnh đang bóng cạnh ngồi...
Lúc mạng, đùa trêu cười bốn mắt
Khi đời, toan tính rộp hai môi
Trời Nam mượn nắng trao t́nh kẻ
Đất Bắc nhờ mây gởi nghĩa người
Chắc hẳn duyên này xưa có nợ
Nên giờ quấn quưt khó ḷng thôi...
PL 22.3.11