Nghiệp thơ
Tặng ḿnh, ấy và thi hữu..
Cái nghiệp trời xui mắc mướu hoài
Nỗi niềm gởi gắm chửa nguôi ngoai
Ngày năm sáu bận làm chăm chỉ
Tối chín mười trang viết miệt mài
Rút ruột se vần người hiểu nhỉ
Đào ḷng nhặt chữ biết chăng ai
Tay ṃn, mắt đỏ, thân gầy guộc
Thơ cột thành dây chắc hẳn dài
PL 15.2.11