Lạc nỗi buồn anh
Em đi lạc...
nỗi buồn anh níu áo
Chiếc ly không
bình rượu cạn...
nao lòng
Chút tình vương
giữa giận hờn tạp nhạp
Rong rêu nào trôi mãi vẫn trong sông
Em đi lạc
khung trời anh
bão nổi
Đám lá nhàu
vàng vọt mảnh tình im
Xây xát bỏng trái tình yêu quá lửa
Sóng hờn ghen, thuyền nhung nhớ xô chìm
Như chợt thấy
qua vai mình đôi mắt
Chứa mệt nhoài những tao tác phong ba
Nghe kỷ niệm
băng ngày xưa đồng vọng
Em lạc vào, nỗi buồn ấy
xót xa...
PL 11.2.11