Mang về từ nhà 4.
T́nh
Ai vẽ, ai tô, ai xếp đặt
Ta thành con bướm, dại khờ sang
Mùi hương ngọt lắm...
nôn nao thử
Vị đọng trên môi, đắng quá chừng
Vẫn muốn hồi sinh sau chết lịm
Lao vào tử địa... trái tim lăn
T́nh ôi... muôn thuở hừng như lửa
Thiêu rụi ḷng nhau biết mấy lần
PL 22.1.10
|